Có phải đã có quá nhiều định kiến về Ấn Độ không?
Trước đi mình khăn gói đi Ấn Độ, mình đã từng nghe khá nhiều lời không tốt về quốc gia này, một số điều có thể kể ra đó là: Ở Ấn rất dơ, nguy hiểm với phụ nữ và nếu như không "ẩy chỉa" trong chuyến đi thì có nghĩa là bạn chưa đến Ấn Độ.
Thế nhưng, sau khi có chuyến đi kết hợp 3 ngày 3 đêm ở quốc gia Nam Á tỷ dân này. Mình đã có một vài suy nghĩ riêng:
Đầu tiên, nếu so với các nước Nhật hay Hàn thì thật sự là Ấn Độ khá bẩn, từ không khí cho đến đường xá, đặc biệt là các khu slumdog. (Mình không biết dùng từ "bẩn" thì có nên không vì mỗi người sẽ có một tiêu chuẩn khác nhau trong việc này ấy). Ấn Độ có thời tiết khá nóng nên đi kèm theo đó là bụi nhiều, điều này cũng khó tránh khỏi. Tuy nhiên, trong lúc di chuyển từ Delhi đến Agra, Agra đi Jaipur và từ Jaipur về Delhi mỗi khi dừng ở trạm dừng dân đi vệ sinh thì mình cảm thấy nhà vệ sinh khá sạch, thậm chí sạch hơn ở Việt Nam và đều có vòi xịt chứ không như người bạn láng giềng Trung Quốc (Mình vẫn bị ám ảnh nhà vệ sinh công cộng trên đường đi từ Lệ Giang lên Shangrila dù đã 5 năm trôi qua 😂). Khi đến Taj Mahal thì khuôn viên của đền rất sạch sẽ, có lẽ đây là một trong những di tích quan trọng nhất của Ấn Độ nên được bảo dưỡng rất kĩ chăng? Delhi chắc là một trong những thành phố có nhiều cây xanh nhất mình từng ghé thăm. Và tin mình đi, sẽ không có nơi nào bạn có thể ở trong những khách sạn 5 sao như Hilton hay Hyatt với mức giá 1.5tr/đêm như ở Ấn cả, hoàn toàn sạch sẽ 10 điểm và lại còn thơm.
Về "street food", thiệt lòng mình cũng chưa trải nghiệm thử, lúc đi mình thường dùng bữa sáng trong khách sạn, những quán ăn nhỏ ven đường hoặc nhà hàng, thường ăn đồ Tây hoặc đồ Hoa, chỉ có bữa cuối là dùng 100% đồ "made in India" thôi. Nhưng mình quan sát các hàng quán lề đường thì đúng là có nhiều ruồi, bạn nào mắc bệnh sạch sẽ chắc sẽ cảm thấy khó chịu. Nhưng mà mình nghĩ là mọi người khi đi du lịch đều có sự lựa chọn riêng cho bản thân, bạn có quyền không ăn street food để rồi bị đau bụng mà chọn những hàng ăn vệ sinh hơn. Mình gặp nhiều người vẫn giữ định kiến là: "Mày không ăn street food thì không thể nói là đồ ăn Ấn Độ không bị vấn đề gì được" hay là "Mày ăn street food đi rồi hãy nói"... haha Định kiến là một cái gì đó rất ghê gớm đúng không? Và sự thật là sau khi đi Ấn về thì mình còn bị táo bón vài hôm vì thiếu rau chứ không hề bị "ẩy chỉa" ạ! huhu
Người Ấn cũng không nguy hiểm như trong trí tưởng tượng của nhiều người. Mình may mắn khi gặp toàn là những người lịch sự, bác tài chở nhóm đi suốt 3 hôm ở Ấn là một người lái xe cừ khôi và rất hiền, còn những người còn lại đều có kiến thức sâu rộng về lịch sử, văn hóa về quốc gia của họ. Trên đường đi, có người còn bắt chuyện với chồng mình, bác ấy biết Việt Nam, bác ấy biết Sài Gòn, bác ấy biết Việt Nam từng đánh thắng Mỹ, nhưng bác ấy không biết mình sẽ có cơ hội ghé thăm Việt Nam trước khi từ giã cõi đời không vì năm nay bác ấy cũng 66 tuổi rồi. Người Ấn thật sự rất thân thiện nha!
Không phải ngẫu nhiên là hai người giàu nhất châu Á hiện tại là người Ấn Độ và CEO của Alphabet cũng là người Ấn Độ, khi ghé qua những công trình nghiên cứu thiên văn và kiến trúc từ ngàn xưa của Ấn Độ mới thấy tầm nhìn của giới tinh hoa Ấn Độ từ ngày xưa đã không phải tầm thường rồi.
Cuối cùng sau chuyến đi Ấn về mình thiệt lòng cảm thấy biết ơn, biết ơn vì càng đi nhiều nơi mình càng cảm thấy lòng mình không hề có chút nghi kị về bất cứ quốc gia hay nền văn hóa nào khác. Mình trân trọng những nơi mình đã đi qua và từng trải nghiệm mà mình nhận được không chút định kiến. Nếu một mai mình có cơ hội bay xa hơn, đi đến châu Phi xa xôi hay là Nam Mỹ thì vẫn sẵn lòng đón nhận từng điều riêng biệt ở những nơi mình đi qua. Có lẽ vì vậy mà du lịch vẫn mãi là đam mê mà mình không thể nào từ bỏ được haha
~ Ảnh chống trôi là chiếc đồng hồ Mặt trời khổng lồ của Jantar Mantar tại Jaipur, Ấn Độ, là đồng hồ Mặt Trời lớn nhất trên Trái Đất, chạy chính xác tới từng phút luôn!