CỬU TRẠI CÂU ( Jiuzhaigou Natural Reserve, China) Phần 2
Chúng tôi xuống xe bus ở trạm cuối cùng , cao nhất nơi nhánh trái, bắt đầu từ rừng Nguyên Sinh. Lúc này trên xe chỉ còn lác đác vài hành khách vì tất cả mọi người đều đã xuống ở những trạm có hồ đẹp trước đó. Do đã đọc rất nhiều bài viết về Cửu Trại Câu nên chúng tôi biết cách khôn ngoan và tiết kiệm thời gian nhất là đi lên đỉnh cao nhất rồi đi bộ xuống theo con đường gỗ trong rừng để đến các hồ kế tiếp. Theo đúng kế hoạch thì tầm 12 trưa đến được hồ Ngũ Hoa Hải là đẹp nhất khi đó là thời điểm góc nắng chiếu , ánh sáng sẽ chụp lên hình rực rỡ hơn cả. Đa số mọi người khi tham quan ít ai để ý điểm này mà chỉ muốn xuống ngay nơi đẹp nhất, vì thế khi xe chạy đến bến đỗ hồ Ngũ Hoa, một lượng khách rất đông đã xuống xe dù bầu trời lúc đó vẫn còn mờ sương , trời khá âm u. Thêm vào đó nếu ai đã từng đi bộ ngược dốc ở độ cao 3000m so với mặt nước biển mới thấu hiểu cảm giác " bước dăm bước là tim như ngừng đập ". Vì vậy các bạn chú ý, nếu muốn đi ngược lên trên, cách tốt nhất là bắt xe bus, đừng dại dột thấy đường bằng phẳng mà coi thường.
Sau khi xuống xe tại rừng Nguyên Sinh, chúng tôi bắt đầu đi men theo con đường gỗ trong rừng để đến hồ Swan Lake ( hồ Thiên Nga ) , Grass Lake ( hồ cỏ ) cách đó 2,8 km, sau đó là thêm gần 2km để đến hồ Arrow bamboo Lake ( hồ Tiễn Trúc) .Đường gỗ là nơi tôi có thể gọi nó bằng cái tên " đường dẫn vào thiên đường" . Cứ tưởng tượng xem bạn bước đi trên con đường gỗ nâu uốn lượn quanh những mặt hồ nước trong vắt, xanh như ngọc , hai bên đường là những vòm cây lá đan vào nhau dịu dàng, điểm xuyết thêm màu vàng , cam , đỏ của lá khi sang thu cứ ẩn hiện rực rỡ như những đốm nắng, chấm thêm vài màu trắng tinh khôi, lấp lánh của những ngọn núi tuyết ẩn mờ xa xa ...tôi đã nắm tay anh , đã đi giữa mùa thu trong mơ của mình như thế . Lúc đó những ca từ của bài " mùa thu cho em" hát ở bên tai mới da diết và ngọt ngào làm sao :
" Em có nghe mùa thu mưa giăng lá đổ,
Em có nghe nai vàng hát khúc yêu đương
Và em có nghe khi mùa thu tới
Mang ái ân mang tình yêu tới
Em có nghe, nghe hồn thu nói mình yêu nhau nhé..."
Giờ này ngồi đây xem lại hình Cửu Trại Câu, viết lại nhật kí hành trình này , tôi vẫn cảm thấy dùng từ ngữ để diễn tả vẻ đẹp nơi đây vẫn là một " mission impossible" ( nhiệm vụ bất khả thi) . Những tính từ như " sửng sốt" , " bàng hoàng" , " ngỡ ngàng" đều chưa đủ diễn đạt những cảm xúc trong tôi trước cảnh thần tiên tưởng chừng như không có thực. Mỗi hồ là một vẻ đẹp độc đáo riêng . Hồ Cỏ với những đám cỏ lau, rong rêu đủ sắc màu tô điểm thêm cho màu nước vốn dĩ đã rất trong xanh . Hồ Tiễn Trúc , hồ Thiên Nga ( chỉ thấy vịt, chả thấy em thiên nga nào) tuy không được nhắc đến nhiều trong các bài viết của dân du lịch , nhưng tôi vẫn xem nó là một hồ đẹp khi nó là hồ cho chúng tôi những cảm giác " thần tiên" đầu tiên về vẻ đẹp Cửu Trại Câu.
Chúng tôi cứ mải mê đi như thế suốt hơn 2h đồng hồ ,qua một vài hồ nhỏ không biết tên , chụp lại bất cứ thứ gì trông thấy hai bên đường- cứ như những đứa trẻ con lần đầu được mẹ cho đi chơi- mải mê, say đắm với từng cành cây, ngọn cỏ, đàn vịt tung tăng giữa hồ . Đến khi đi qua hết gần 5km đường rừng và đến thác Panda Fall, nhìn đồng hồ đã hơn 12h trưa, chúng tôi quyết định bỏ qua hồ Panda Lake , bắt xe bus đến hồ Ngũ Hoa Hải theo như lịch trình để kịp đón nắng.
Phải nói hồ Ngũ Hoa ( Five Flowers Lake) đúng là một viên ngọc quý giữa núi trời Cửu Trại vì màu nước mà nói thật lòng cho đến hiện tại, tôi vẫn chưa thấy ở đâu có màu nước đẹp hơn dù tôi đã từng chiêm ngưỡng nhiều hồ đẹp nổi tiếng thế giới. Hồ Ngũ Hoa có một khu dành cho khách nghỉ chân rất tuyệt với sàn và lan can bằng gỗ, nhìn thẳng ra hồ xanh biếc, thông che kín mát rượi trên đầu. Ai ai cũng dừng chân ở đây để ăn trưa nên chúng tôi cũng tìm cho mình một gốc cây thông ,trải vài tấm giấy báo và bày đồ ăn ra. hơn 8km đi bộ suốt buổi sáng đã làm chúng tôi đói nhanh hơn tôi tưởng. Do ba lô đã quá nặng vì phải mang áo quần theo xin ngủ lại trong Cửu Trại Câu vào buổi tối nên chúng tôi không mang theo nhiều đồ ăn . Một ít bánh mì lát, thịt chà bông, phô mai, bơ đậu phộng , khô bò là tất cả những gì chúng tôi có cho bữa trưa hôm đó . Thú thật hôm đó vừa ăn vừa nhìn mấy người Trung Quốc xì xụp húp mì gói nóng hổi xung quanh, tôi ganh tị chết đi được. Vừa nhai lát bánh mì khô khốc trong cái lạnh cuối thu , cảm giác thèm một tô gì đó nong nóng nó mới mãnh liệt làm sao. Người Trung Quốc đi du lịch rất siêng, mang theo cả bình nước sôi nấu mì, đồ ăn thì tay xách nách mang bịch nào bịch nấy to đùng...chả bù người Việt Nam mình, đi ngắm cảnh đẹp thế này thi ăn uống chỉ là chuyện nhỏ 🙂.
Sau khi ngồi nghỉ lấy lại sức, cả nhóm quyết định đi tìm làng người Tạng xin ở lại và gửi đồ trước, sau đó 2h chiều sẽ quay lại hồ Ngũ Hoa để canh nắng và đi sâu hơn vào nhánh trong rừng chụp hình. Khi đưa ra quyết định đó chúng tôi chỉ cầu may , hi vọng trưa nắng sẽ đẹp hơn thay vì những tia yếu ớt và hiếm hoi như hiện tại .Quả là ông trời không phụ lòng người....đó là một trong những quyết định đúng đắn nhất mà nhờ nó, chúng tôi đã ngắm được vẻ đẹp lộng lẫy nhất của hồ Ngũ Hoa dưới ánh nắng rực rỡ , đã chụp được những bức mình mà khi ngồi nhìn lại, tôi đã không nghĩ rằng chúng là những hình ảnh có thật!
Ps/ màu nước hồ bạn thấy như thế nào thì ở ngoài nhìn y hệt như thế đó, thậm chí còn đẹp hơn so với hình chụp.