Chia sẻ về du lịch Bhutan - quyết định chỉ 2 ngày trước khởi hành

Mình quyết định khởi hành tới Bhutan 2 ngày trước chuyến đi mà chẳng có một sự đắn đo và nghi kị. Như một cơn gió, còn chưa kịp định hình gì thì thấy mình đã ngồi cùng các bạn tại sân bay để lên đường tới xứ sở kì diệu này. Lúc đó mình chỉ nghĩ "Đó chắc hẳn là do duyên". Không phải "do Duyên mà tới" sao được khi đất nước mà mình đánh dấu vào "To- do list" sẽ đặt chân tới đây vào năm 28 tuổi, vầy mà chỉ cần một tiếng gọi, 2 ngày chuẩn bị và mình đã ở đây – đất nước được mệnh danh là "vương quốc Phật giáo hạnh phúc nhất thế giới". 

5 ngày lang thang, mình cố gắng tìm hiểu xem giá trị cốt lõi về hạnh phúc của đất nước này nằm ở đâu mà tìm hoài chắc chỉ đúc kết được vài lời cảm nhận cá nhân riêng, mấy mẩu chuyện cỏn con chả biết đặt tiêu đề như thế nào.

Chuyện 1: Ở Bhutan, điều mình thích nhất chắc hẳn là thiên nhiên quá tuyệt vời. Mình sẽ không bao giờ quên được những cánh rừng màu xanh bát ngát trải dài trên từng chuyến xe, cảm giác những cơn gió mát lành lùa vào cửa sổ, rồi có thể đánh mắt ra ngoài với màu xanh rì của những cánh rừng mà rất lâu rồi mình mới thấy lại. Nghe Zangley – tour guide-đáng-yêu-nhất-quả-đất-mà-mình-từng-biết nói rằng Bhutan là đất nước có 70% là rừng núi và chính phủ Bhutan luôn duy trì sao cho diện tích bề mặt rừng chiếm 60-70% đất nước. Sống ở một nơi hoà mình với thiên nhiên, được hít thở không khí trong lành khiến bản thân cũng nhẹ nhàng đi rất nhiều. Chợt nhận ra đã bao lâu mình mới hít thở không khí quáng đãng tới thế. Đôi khi thấy mình viển vông, ảo vọng bao thứ xa vời mà quên mất cái quyền "Được thở" cũng khó khi ở Việt Nam cứ ra đường là phải bịt khẩu trang, vật lộn với khói và bụi, ngay cả cái việc thở cũng là khó khăn rồi thì sao có thể để tâm nhẹ nhàng, thoải mái như người dân Bhutan được.  

Chuyện 2: Kể một chút về con người Bhutan. Nhắc tới họ chắc mình chắc sẽ nhớ nhiều nhất tới những nụ cười thân thiện, không toan tính và đầy an lạc. Zangley kể chuyện cho mình thêm về giáo dục ở Bhutan, về chính sách của nhà nước khi học sinh được học tiếng Anh từ bậc tiểu học. Một điều thực tiễn mình thấy ngạc nhiên hơn cả là khi thấy trước trường học mình đi qua có những viên ecobricks - cái mà ở Việt Nam hiện tại còn đang phải tuyên truyền và rất ít người biết về nó, vậy mà nhóc trẻ con ở Bhutan đã được dạy bảo vệ môi trường ngay tại chính ngôi trường của mình. Đó là một điều mình rất thích về giáo dục ở Bhutan. Vì theo mình, bên cạnh đi học về học thuật thì những kĩ năng sống xung quanh cực kì quan trọng.  

Chuyện 3: "Ở Bhutan, làm bò và chó cũng sướng". Đó là điều mà mình đã phải thốt lên khi thấy đám chó nằm la liệt giữa đường chỉ để ngủ, lũ bò thì được cho vào rừng rồi tới ngày chủ tới thăm và cho ăn. Ở Bhutan cũng không được giết hại động vật. Ngay cả cá, thịt cũng nhập khẩu hoặc có lò giết mổ riêng nên mình mới bảo làm mấy con chó ở Bhutan quả thật sướng như tiên vậy.

Chuyện 4: Bhutan là vương quốc Phật giáo duy nhất còn tồn tại trên Thế Giới. Vì là vương quốc Phật giáo nên người dân luôn sống một cách tự nhiên với cội nguồn Phật giáo của mình, nơi con người luôn hướng tới việc từ bỏ sự "Tham, Sân, Si" của cuộc sống và trân trọng những phút giây hiện tại. Điều mà mình tự nghiệm ra chính là những ngày ở Bhutan, mình đã "Đi chậm một bước, thở sâu hơn, ngắm nhìn và suy nghĩ về cuộc sống lâu hơn một nhịp". Ở Bhutan, ngay cả chính Zangley cũng chả bao giờ giục bọn mình phải tới điểm A, tới điểm B nhanh lên mà kiên nhẫn chờ đội. Đó là điều mà mình thấy ở các tour nơi khác không có được. Thường các tour guide luôn cố gắng đưa khách tới nơi cần đến, chụp ảnh checkin rồi đi mà không để cho họ cảm nhận và có những trải nghiệm riêng của mình. Vầy mà ở Bhutan thật khác. Bọn mình có thể ở lại chụp ảnh lâu hơn một chút, nán lại ở tu viện này một chút chỉ để Zangley nhẫn nại trả lời tất cả các câu hỏi trên trời từ A-Z từ bức tranh này có ý nghĩa gì, cho tới Guru đang cầm gì trên tay?... Zangley cứ trả lời bọn mình một cách nhẫn nại, và chỉ giục khi cả lũ chụp ảnh quên mất bữa trưa đang tới gần.

Ở Bhutan mình cũng bước đi thật chậm hơn và quan tâm, chia sẻ với mọi người nhiều hơn. Lúc leo lên Paro Taktsang, mình có thể đi rất nhanh nhưng vẫn sẽ cố gắng dừng lại để chờ mọi người xuống, điều mà mình rất ít khi làm trước kia - Đi du lịch với bạn và tập thói quen nhẫn nại, học cách đi du lịch nhiều mình vì đơn giản" Hạnh phúc thực sự đến từ sự sẻ chia".

Vì Bhutan được mệnh danh là "vương quốc hạnh phúc nhất thế giới" nên ai ai tới Bhutan cũng rất tò mò và luôn muốn tìm hiểu tại sao đất nước này không giàu mà lại có thể hạnh phúc tới vậy, rồi cũng có cơ số bạn hỏi mình thế tìm được bí kíp hạnh phúc ở Bhutan chưa? Mình chắc chỉ mỉm cười vì 5 ngày lang thang mình kêu đi tìm giá trị cốt lõi về hạnh phúc ở Bhutan, đi đi lại lại chả thấy gì ngoài mấy câu chuyện mình kể trên, còn cốt lõi làm thế nào để hạnh phúc chắc mỗi người sẽ có một câu trả lời ngay tại trong tim mình. Tự nhiên nhớ tới bài hát "Con đường Santiago" của chị Lý có câu: "Chuyện ai cũng trên đường đi kiếm kho tàng trong tim mong bình yên" … Tìm đi tìm lại, đi tới Bhutan thì nhận ra kho báu hạnh phúc nằm ở thì hiện tại, là ở đây ngay lúc này và trong tâm trí mình. 

Kết thúc chuyến đi, mình xin được gửi lời cảm ơn chân thành tới Du Lịch Bhutan - Best Bhutan by Triip vì đã tổ chức tour Bhutan hết sức chuyên nghiệp và tận tình tới vậy. Sau chuyến đi với triip đợt này, mình thay đổi hoàn toàn quan điểm đi tour truyền thống trước đây khi mình thấy chị Lâm Hà – Founder của triip.me nhẫn nại gửi inbox dặn dò, quan tâm từng phản hồi của các bạn trong group trước, trong và sau chuyến đi, tới việc triip.me cố gắng thuê hẳn 1 chuyến bay thẳng lần đầu tiên (Và không biết có phải là lần duy nhất không) chiều Hà Nội – Bhutan, rồi triip cũng hết sức cố gắng xắp sếp để đoàn có một buổi lễ với Ngài Đức Nhiếp Chính Vương Lopen Rinpoche. 

Mình cũng rất cảm ơn anh Zangley – our old boy. Thank you so much for helping us all the time in Bhutan. You're the best and see you when you see me;)

Cảm ơn bạn Khánh Chi Vương và chị Phương Huỳnh đã hỗ trợ mình có cơ hội thực hiện chuyến đi ý nghĩa này. 

Chuyện cuối cùng: ở Bhutan mọi người sẽ không nói "Goodbye – Tạm biệt" mà sẽ nói "Tashi Delek' nghĩa là "Chúc may mắn và nguyện cho bạn hạnh phúc bây giờ và ở đây.'. Thế nên Tashi Delek Bhutan, see you when I see you;)

#kentheroad #wheninbhutan #bestbhutanbytriip

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn

POST ADS1

POST ADS 2