Review Bali 7 ngày 7 đêm xuất phát từ Kuala Lumpur 😘😘😘
Vì chuyến này mình đi 11 ngày và 4 ngày 3 đêm trước mình đi Malay với Sing nên mình nói về đoạn ở Bali thôi ạ. Các bước chuẩn bị thì mng nói nhiều rồi nhưng có mấy đoạn mình muốn chia sẻ:
Sim mua ở Bali phải đem passport đăng kí, để ở Sim 1, giá sim khá chát, mạng không mạnh nên trước khi đi nên tải map offline khu vực mình di chuyển nha mng.
Tiền thì mua một ít để đi taxi mua linh tinh, cầm đô qua nhiều chỗ đổi ở Ubud, Kuta lắm không phải sợ. Thanh toán thẻ tỉ giá cũng rất tốt luôn.
Mình highly recommend các bạn đem theo mì gói, phở gói, xúc xích các thứ vì đồ ăn Bali tuỳ miệng ăn. Với mình thì không chê dở nhưng ăn ngán 🥲🥲🥲
Mình bay từ KL đến Bali chuyến 17h55, đáp tầm 9h tối vì KL và Bali chung múi giờ. Hải quan dán tem cho nhập cảnh rồi mọi người quét mã khai báo trước khi qua đoạn thấy mng đưa điện thoại lên quét nha 🥹🥹🥹 Họ sẽ hỏi vaccine nên chuẩn bị PC covid trước nhé. Mình ko thấy ai nói nhưng cảm giác bên Bali mình bị hỏi nhiều hơn cả Malay và Sing. Nói vậy chứ cũng không quá 3 câu 😅
Về tới ks là mình ngủ luôn vì khi checkin đã hơn 10h đêm. Mình bắt Gocar về khách sạn (là app GoJek chúng ta thường dùng, nếu bạn nào chưa biết thì app này của Indo luôn á). Ra khỏi sân bay là thấy nguyên một khu dành cho những người đi đón khách. Quá trời người chào mồi grab luôn. Xe đi vô cũng hơi bất tiện nên bạn cứ coi app giá nhiêu, có người chào thì đi luôn đỡ đợi cũng được.
Ngày 1-2: Kuta - Tanah Lot - East Java - Kuta - Jimbaran
Vì tối nay mình có lịch leo Ijen, lại phải vật vã 4 ngày trời đi Malay với Sing nên dành hẳn buổi sáng để ngủ. Đã mấy ngày tụi mình không được ngủ quá 7h hiuhiu 🥲🥲🥲 Nói vậy chứ hơn 8h tụi mình đã xuống sảnh ăn sáng. Mình ở Grand Ixora Kuta Resort buffet mình nhớ tầm 55k rupiah 1 người. Ăn cũng khá ổn, đỡ tốn công chạy ra ngoài kiếm mệt. Cái tương sambal khá là ngon, chấm gì cũng hợp, bỏ thêm thịt gà, hành phi là xong buổi sáng.
Mình ra cái quầy ngay sảnh liên hệ thuê xe máy luôn, 100k rupiah 1 ngày, cảm giác cầm cái xe máy nó sướng kinh khủng khiếp. Chuyện phải vật vã đi bộ, đi MRT ở Sing làm mình ám ảnh vì ngay cả bắt taxi cũng khó.
Tụi mình lấy xe máy chạy loanh quanh, đi ra đường dọc biển Kuta, ở đây nhiều cổng trời dễ sợ luôn, có nguyên một cái tường rào chắn biển, muốn xuống biển chơi cứ để xe đó rồi đi vô thôi, nhưng biển cũng bình thường không sạch đẹp lắm. Tới trưa thì về ngủ trưa, kế bên khách sạn là một quán Việt, dù tính giá thêm service khá chát nhưng với mình giờ này được ăn món Việt là chuyện cực kì sung sướng. Ăn xong mình ra hồ bơi vùng vẫy, ny mình thì ngồi coi Naruto, gọi món ăn trong khách sạn luôn, giá cũng ổn mà ăn ok lắm.
Xong tầm 2-3h chiều thì tụi mình chạy ra Tanah Lot, trời ơi nó kẹt xe các bạn ạ. Đường Kuta rất nhỏ, đi ra Tanah Lot cũng khá xa, ngang qua mấy khúc trung tâm Kuta nó kẹt mà mình hết hồn. Vì mình nghĩ dân Bình Thạnh như mình không lạ chuyện đường nhỏ kẹt xe nữa nhưng nó kẹt kinh dị lắm 😃😃😃 Mà bên Bali các dân chơi chạy xe vô tổ chức y như Việt Nam chứ không được như Thái, nên bạn nào muốn đi xe máy chú ý nhé. Nhìn cái hàng kẹt xe dài mà mình thấy không thuê tour guide chở xe hơi là đúng đắn, kẹt xe có mà điên.
Ra tới khúc Tanah Lot đường mát mẻ, dễ chịu lắm. Tụi mình mua vé rồi vô, mình nhớ chừng 60k Rupiah 1 người. Dọc đường ra khúc đền có nhiều quầy bán đồ, trời ơi nó rẻ, rẻ lắm, rẻ ngang ngửa có khi hơn Việt Nam. Bạn nào thiếu đồ thì mua ở đây mặc đỡ cũng ok chứ ra ngoài không thấy đâu rẻ vầy nữa. Mua cây kem có 5k Rupiah à.
Tụi mình về tới khách sạn là đã 7h kém, tranh thủ húp vội gói mì rồi Bet Syafran qua đón tụi mình. Anh này là private driver do admin group giới thiệu. Thay vì mua Klook giá 2 người mắc hơn mà phải đợi đón đi chung tụi mình book ảnh luôn. Tiếng Anh rất tốt, vui vẻ nhiệt tình, hài hước. Tụi mình lên xe nói chuyện với Bet cả tiếng rồi 2 đứa ngủ. Kẹt xe nên tầm 11h đêm hơn mới tới phà, đưa passport cho Bet đăng kí rồi lên trên ăn khuya. Phà to lắm luôn, mình ở VN cũng không đi nhiều phà ngoài Cần Giờ, Tiền Giang với Cát Lái nên thấy to khiếp. Có tivi cho mọi người coi phim Mỹ nữa. Tầm 1h30 khuya thì tụi mình tới chân núi Ijen. Ulatr nó lạnh, thở ra khói mà không cần nỗ lực luôn. Làm quen với bạn guide một chút, ngồi uống trà đi wc rồi mặc áo ấm, soạn đồ các thứ để chuẩn bị leo Ijen. Sóng gió bắt đầu từ đây...
Tụi mình nghe mọi người review leo Ijen cũng không khó, mệt thôi. Nhưng khúc leo mình mới thấy hối hận vì sao đã không cardio nhiều hơn. Mình ở nhà toàn tập cơ, tập võ, ny mình thì không tập tành gì. Khuya leo lên nó mệt, mệt lắm luôn chứ không phải mệt bình thường. Chân mình còn có cơ, leo dốc còn đỡ chứ chân bồ mình nhỏ, đi đuối hơn chữ đuối. Mọi người nhớ cứ đi một chút hãy nghỉ, nhấp một ít nước. Được thì hãy xuất phát sớm nhất có thể (lúc mình đi là 2h người ta mới mở cửa cho leo) để đỡ áp lực trễ giờ coi Blue Fire. Leo lên đỉnh chưa đủ mệt, khúc leo xuống hồ mới là ác mộng. Toàn đá không mọi người ạ, trượt chân như chơi. Thanh niên dù ốm, dù mập, nam hay nữ thì cũng thở hồng hộc. Có mấy bạn tây chắc quen vận động rồi thì đỡ thôi 😃😃😃
Lúc leo xuống tới hồ, cảnh tượng hùng vĩ làm mình quên hết hối hận suốt đoạn đường. Nó y như mấy cảnh phim trên màn ảnh, mà hùng vĩ tới độ quên mất bản thân mình là ai đó mọi người ạ. Mình từng trải qua nhiều cảm giác đạt thành tựu trong đời, nhưng leo được xuống Ijen chắc chắn nằm trong top những khoảnh khắc làm mình tự hào về bản thân ạ. Nó làm mình vốn đã hay cư xử holier-than-thou nay lại càng ảo tưởng về bản thân á 🥲🥲🥲 Kiểu I'm better than everybody ạ 🥲 Vì cơ thể mình thuộc dạng có sức mạnh cơ bắp chứ không có sức bền 🤣
Leo xong Ijen mình mới thấy tuổi trẻ là để đi đây đó, vì khi 40-50 tuổi có dư tiền cũng không đủ sức để trải nghiệm nữa.
Chụp ảnh chán chê vì cứ đi góc nào chụp cũng đẹp xong tụi mình lại tranh thủ xuống lại bãi xe để về Kuta. Lúc xuống mình từ bỏ ạ, thuê taxi kéo 350k rupiah cho 2 người, vì ny mình ngựa ngựa mang Converse leo núi, giày lại chật nên đau hết mũi chân. Cảm giác người ta kéo xuống thấy chỉ hơi cực chứ không quá đáng như kéo lên nên mình đi.
Xuống tới chân núi tụi mình kêu mì ăn ngay quán, chị người Hồi làm ngon và rẻ lắm. Xong leo lên xe ngủ cho Bet chở về Kuta thôi. Dọc đường Bet dừng ở Ack ăn miếng hamburger, rẻ nhưng mà ngộ lắm mng 🤣🤣🤣
Về tới khách sạn cũng sớm, chừng 3-4h chiều à. Tụi mình lên phòng nằm nghỉ, tắm rửa các thứ, mình lại ghé quán Việt Nam kế bên ăn. Xong tụi mình chạy ra bãi biển Jimbaran ngắm hoàng hôn ăn hải sản. Hải sản ăn cũng được chứ chế biến không ngon như VN. Giá cũng ổn, cơm thì siêu nhiều ạ, ăn no ứ hự luôn.
Ngày 3: Kuta - Sanur Harbour - Malibu Huts - Diamond Beach - Tree House - Angel Bilabong - Broken Beach
Sáng này tụi mình dậy sớm bắt taxi, ôm luôn vali theo ra cảng Sanur vì ngày mai quay về sẽ lên thẳng Ubud. Tụi mình ra tới cảng phải kéo vali đi một đoạn dài mới tới được chỗ của tàu Semabu, nên bạn đi taxi muốn đỡ tốn sức hãy hỏi họ có bỏ được ở gần chỗ đi tàu của mình ko nhé, vì gần chỗ tàu của mình là một cổng khác của cảng Sanur. Có người xách vali hộ, phải scan qua máy soi. Cảng to lắm lắm nên nhớ đi sớm, mình ỷ y nghĩ nó như đợt đi Koh Phi Phi nên đi khá sát giờ. Lên tàu ngồi chừng 1h là tới Nusa Penida.
Tụi mình có đặt trước một xe máy qua Klook, nhưng họ không chịu mang tới Malibu Huts, mình đành bắt taxi về cho ny mình chạy xe máy về khách sạn. Tip nhỏ cho bạn nào muốn tiết kiệm khi di chuyển nhiều ở Bali là hãy mang balo thay vì vali. Cứ book Grab Bike đi cho khoẻ. Có vali phải đi taxi mỗi lần di chuyển tốn kém và mệt mỏi lắm. Đợt sau đi Philippines chắc chắn mình sẽ cân nhắc chuyển sang balo.
Tới Malibu Huts tụi mình mê luôn, phòng to biển đẹp, view đẹp trong khi giá chỉ tầm 600k. Ở đây dạng dân local họ làm, nên gần gũi, dễ thương cực kì. Vô nằm ngủ nhìn biển chán chê trưa tụi mình ra định đi tham quan cho kịp thì đi xíu thấy xe bể bánh. Mấy ông cho thuê bên Klook kêu xa không thèm ra đổi xe, mình đúng quạo luôn. Quay lại khách sạn thuê xe ngay Malibu Huts. Nên nếu bạn nào có định ở lại Nusa hãy hỏi trước ksan có xe không thuê ở đó luôn cho khoẻ đừng thuê Klook nếu ở lại đêm.
Tụi mình chạy ra Diamond Beach trước vì ở gần phía đông đảo hơn. Mình nhớ mua vé tầm 30k Rupiah hay sao được tặng chai nước, trưa nắng điên đảo, đi vô chừng 5p là thấy cầu thang xuống Diamond Beach rồi. Biển xanh, đẹp, lên hình nhìn xao cmn xuyến luôn. Mà vì mệt, lịch trình dài nên tụi mình lại tranh thủ qua Tree House.
Lại nhắc mng là hãy down map offline, vì 3G trên đảo chập chờn lắm lúc có lúc không. Mình qua tới Tree House phải leo xuống chừng 5-10p nữa mới tới cái nhà cây. Chỉ tốn 5k gửi xe không tốn vé vào cổng, nhưng chụp hình tốn 75k Rupiah lận nha. Được cái lên hình đẹp ảo diệu nên cũng an ủi. Có khỉ gần khu đó nên nhớ canh đồ nha mng.
Xong lại leo lên, chạy qua Broken Beach ạ. Từ bãi xe đi vô là thấy Angel Bilabong trước, đá dữ lắm, muốn leo xuống sống ảo phải cẩn thận ạ. Bù lại vách đá gần đó sóng đánh vô dòm biển đẹp kinh khủng.
Đi thêm một đoạn lại tới Broken Beach, lên hình nhìn như cổ tích luôn, nước xanh biếc. Đẹp ơi là đẹp, vì không tranh thủ nên lúc đó đã là chiều, chụp vội vài tấm hoàng hôn thì tụi mình lo chạy về. Bỏ luôn khúc Kelingking Beach (bản thân mình thì thấy cái xương khủng long này ko đẹp, ny mình thích nên mình định sáng đi mà xong lười).
Nusa Penida rất rất đẹp, nhưng đi cực lắm. Đường nhỏ hơn cả Kuta, dốc như tàu lượn siêu tốc vậy. Di chuyển giữa các điểm xa cực kì nên các bạn hãy chuẩn bị tinh thần nhé. Đi về lúc chiều có mấy đoạn không đèn đường, y như đợt mình đi Pai ở Thái, còn hoang vắng và không có cây xăng tự động nên hãy đổ xăng và kiểm tra đèn xe trước nhe.
Về tới khách sạn đã chập tối, tụi mình qua nhà hàng kế bên ăn luôn. Ngay ngày trăng tròn, nước lên, trăng sáng phản chiếu trên mặt nước, nhà hàng có nhạc sóng, lãng mạn vô cùng.
Ngày 4: Sanur Harbour - Ubud - Lekeleke - Ulun Danu
Tối qua về tới mình nhờ chủ home đặt xe cho mình, ban đầu ở cảng ngta đòi về Malibu Huts hết 250k, mình trả 150k, nên tối đó mình nhờ đặt xe cũng nói giá 150k, chủ home ok. Xong ông chủ còn hỏi mình sáng ăn gì mai chuẩn bị. 7h sáng là đem xuống tận phòng cho mình. Đúng 7h30 tài xế đến chở bọn mình ra cảng. Tới cảng thì xách vali giúp tới chỗ tàu Axe Stone luôn. 9h30 tụi mình lên tàu về lại đất liền. Về tới tụi mình bắt Grab qua Ubud hết 210k. Chưa tới giờ checkin nên để lại hành lí rồi đi dọc đường, thấy trái Salak, ăn thử ngon ơi là ngon dù mình không ưa ăn trái cây. Rồi đi chút lại có chỗ thuê xe, thuê xong về lại khách sạn định đi Leke luôn thì họ có phòng. An tâm cất đồ vô phòng tụi mình chạy đi Lekeleke.
Cảm giác như đi Bali mà không cực là không được, tới Leke mua vé rồi phải leo 15-20p nữa mới xuống tới cái thác. Yếu đuối là khỏi đi luôn á, bù lại đường xung quanh cây cối rất đẹp ạ. Thác lên hình cũng rất xinh. Có cái cặp Ấn Độ vô chụp hình hoài là phát quạo thôi.
Khúc mình đi xuống có cái ông mời uống nước dừa 20k chỉ đường đi kế bên chỗ ổng bán là đi nhanh. Nhưng bồ mình đi đường kia thấy dễ hơn, nhanh hơn. Lúc quay lên mình ghé uống thì bị chặt thành 40k, tính ra là trái dừa hơn 60 ngàn tiền Việt. Dừa chua lè mà không lạnh nữa. Đây là người duy nhất ở Bali làm mình quạo mà muốn gây lộn luôn. Chứ dân Bali hiền, dễ thương lắm. Đi trên đảo con nít thấy mình là chạy ra hello hello, có chú kia lớn rồi thấy khách du lịch cũng hello nữa. Nên né chú bán dừa này ra là được.
Xong tụi mình leo lên mồ hôi nhễ nhại tiếp tục đi Ulun Danu. Đang ở Lekeleke chảy mồ hôi, lên gần tới Ulun Danu nó lạnh. Tưởng mình dịch chuyển tới Đà Lạt không á. Trước khi vô tụi mình ra đầu đường ăn mì tiếp, mấy đứa nhỏ không biết tiếng Anh nhưng nhiệt tình lắm, nên tụi mình vẫn ăn ngon lành.
Vé vô Ulun Danu hơi cao 75k rupiah 1 người. Nhưng được cái dễ đi (điểm đầu tiên mình thấy không trắc trở), nhiều chỗ chụp lên đậm văn hoá và đẹp, mát mẻ, chill lắm.
Chụp hình xong là tụi mình chạy về, ulatr đường nó lạnh, mà nó phê lắm. Chạy về tới Ubud đã là chiều tối. Đi sao lạc qua con đường Hanoman bên Ubud. Ai cũng kêu Ubud buồn mà đoạn đường quanh đây vui như Bùi Viện vậy á. Trừ khúc nhạc đánh ầm ĩ chứ các shop, cafe xinh xinh, đông người qua lại, mấy tiệm massage đầy đường luôn. Nên đừng kêu Ubud buồn nữa nha vì mình thấy còn vui hơn Kuta. Tụi mình vui quá nên về nhà tắm rửa thay đồ rồi quay lại, vô quán Mamma Mia ăn pizza ngon mà rẻ ạ. Chiều tối ra đây chill cũng hợp lí.
Ngày 5: Lempuyang Temple
Nghe mọi người hù khúc chờ đợi chụp hình Lempuyang đã lâu, nay mới được chiêm ngưỡng. 7h là tụi mình đi tầm đâu 9h là tới. Mọi người lưu ý khúc này để đỡ tốn tiền, mình đi theo map nên nó chỉ mình dừng chân ngay bãi xe mua 45k tiền vé khứ hồi đi lên xuống đền. Trong khi nếu chạy lên chút có đoạn hình như tự đi xe máy lên được. Tại đi xe trung chuyển tới quầy vé mình thấy ngta để xe máy quá trời. Chỉ tốn 55k tiền vô đền chụp hình thôi. Ai tiết kiệm lưu ý đoạn này nha. Tụi mình ngu ngơ nên tới bãi xe lo ngồi ăn, thuê đồ nữa haha.
Lên tới đó mua vé xong được cho mượn cái sà rông. Trong vé có kèm số thứ tự (ghi chú bao nhiêu người luôn). 9h30 mình tới thì 12h45 mới tới lượt chụp. Nói vậy chứ có nguyên khu cho ngồi đợi, mát mẻ dễ chịu lắm nên dù đợi 3h vẫn vui.
Lúc lên tới đó lười quá với không biết bao lâu chứ ai siêng mua vé xong qua Lahangan Sweet gần đó chụp hình cũng đẹp lắm ạ.
Có người muốn bỏ qua Lempuyang Temple vì xa và tốn sức, nhưng mình thấy đây là một trong những bức ảnh để đời và đậm chất Bali nhất nên mình cố. Nhìn lại thấy vui lắm :))
Chụp xong tụi mình chạy về Ubud luôn, định đi Tirta Empul nhưng lười nên dành cả buổi chiều chill. Hostel mình có không gian xanh, hồ bơi chill lắm nên tụi mình loanh quanh không chán. Xong order GoFood ăn, nhanh gọn, khoẻ re.
Ngày 6: Campuhan Ridge Walk - Monkey Forest - Adiwana Dara Ayu - Tegallang Rice Terrace - Pura Tirta Empul
Trưa nay tụi mình sẽ chuyển vô một cái resort sâu hơn để nghỉ dưỡng ngày cuối nên sáng nay mình đi những điểm gần. Campuhan Ridge Walk không tốn vé, cây xanh đẹp, chụp hình sống ảo. Monkey Forest có mấy con khỉ mập ù, nhìn vui lắm bị cái vé 80k Rupiah lận 🙂 Đồ nhựa cũng không cho mang theo nên mọi người ăn uống ở ngoài nhé. Có dịch vụ chụp với khỉ 50k nữa nhưng mình bị sợ nên bỏ qua haha.
Xong tụi mình về khách sạn, gửi vali lại quầy, mang 2 cái balo đi xe máy vô resort thôi. Cảm giác giữ xe máy tự chạy vô với 2 cái balo thật là mưu trí. Vì trong đó không có gì chơi ráo, mọi người vô bằng driver riêng không chứ kêu bắt xe chắc chịu á, chỉ có vài cái tạp hoá nhỏ. Bù lại resort đẹp, mình mê cái view hồ bơi ruộng bậc thang với bồn tắm ngoài trời nên book. Cảm giác vua chúa ngày xưa cũng chỉ ở như này là cùng.
Nghỉ ngơi tới tầm 3h mình lại hối ny mình chạy ra Tirta Empul, tiện đường nên ghé Tegallang Rice Terrace nhưng không đặc biệt như mình nghĩ. Xung quanh quán cafe xây kín hết, phải mua vé vô hay sao nên dòm cái rồi thôi. Chạy qua Tirta Empul mua vé vô hết 50k 1 người, mình mua hẳn cái sà rông mới 100k. Nghe đâu bạn có thể thuê tầm 40k hay gì á. Còn sà rông người ta cho mượn là để vô đền chứ không được xuống tắm.
Tirta Empul cũng có dân ở đây tới tắm và cầu nguyện ạ. À quên nhắc là mấy cái đền không cho phụ nữ đang tới tháng vô. Các bạn lên lịch đi chơi tính toán ngày nhé. Mình khá thích trải nghiệm tắm ở Tirta Empul, cảm giác như được đắm mình trong văn hoá và tôn giáo của Bali dù lạnh run người. Xong mình ra nhà vệ sinh thay đồ rồi về Hanoman ăn, xong lại chạy về resort.
Ngày 7: Adiwana Dara Ayu - Ubud - Ngurah Rai Airport - SG
Sáng ra tụi mình chill, thơ thẩn chụp mấy góc sống ảo ở resort, xong thu dọn đồ tầm 10h là về lại ks cũ ở Ubud để lấy vali, định bụng mua salak ở kế bên mà nay lại hết loại mắc. Dù mình thấy loại rẻ cũng rất ngon. Làm lên taxi rồi vẫn đau đầu tìm chỗ mua. Cuối cùng thì qua Krisna mua mà nó vừa dở, vừa mắc, khuyên mọi người đừng mua salak ở đây nha. Dành thời gian ra chợ mua trước 1 ngày chứ đừng mua sát giờ bay. Không có salak mình ngồi ở Hostel lấy gói hủ tíu gói ra nấu ăn luôn. Ngay cả hủ tíu gói lúc này cũng ngon lắm ý.
Tới sân bay tụi mình vô làm thủ tục, rồi đi loanh quanh, sân bay ở Bali thì đồ ăn cũng mắc hơn nhiều lần ở ngoài, y như TSN. Ỷ y lên máy bay ăn, xong máy bay chỉ có bán tiền Việt và đô, mà nó đòi thối đô của mình bằng tiền Việt tỉ giá 20k nên mình từ bỏ luôn. Một trong những điều mình thấy hơi dở là mình không đem tiền Việt. Vì ở Sing và trên máy bay khi bay Vietjet mình lại thấy cần ạ huhu.
Bay từ 15h35 về tới Tân Sơn Nhất đáp cái kịch, nhập cảnh lâu vãi mà mình đói. Xuống cổng mình bắt Be về kết thúc cuộc hành trình. Về tới nhà lo đi ăn gỏi cuốn chứ thèm quá. Tụi mình thuộc dạng thích ăn ngon nên đợt này đi Bali chả tốn bao nhiêu đồng cho tiền ăn cả. Đồ ăn Bali thì không khó ăn nhưng toàn gà thôi ngán lém mình ăn thêm đồ tây không à. Vậy là kết thúc chuyến hành trình dài 11 ngày sóng gió và tuyệt vời. Tới giờ này về được 6 ngày ny mình vẫn bệnh vật vờ vì chơi dữ quá.