[Review Phim] Nhắm mắt thấy mùa hè- Bộ phim chữa lành hiếm hoi của nền điện ảnh Việt

[Review Phim] Nhắm mắt thấy mùa hè- Bộ phim chữa lành hiếm hoi của nền điện ảnh Việt

Xin chào, lại là mình đây =)) Mình vừa khép lại những giây cuối cùng của bộ phim "Nhắm Mắt Thấy Mùa Hè" và mặc dù đã là nửa đêm mình vẫn không thể ngưng được ham muốn mãnh liệt là viết ra tất cả những dòng cảm xúc chất chứa trong lòng về bộ phim này.

Không như những bộ phim Việt với một kịch bản đao to búa lớn thường gặp. Nhắm mắt thấy mùa Hè lại lựa chọn một lối đi riêng. Cả bộ phim là một câu chuyện nhẹ nhàng dung dị nhưng lại có khả năng xông thẳng vào trái tim ta rồi nằm lỳ ở đó không chịu rời đi.

Phim bắt đầu khi nhân vật chính của chúng ta – Nhật Hạ – lên đường sang Nhật Bản để tìm lại người cha đã lâu không gặp. Tại đây, cô gặp được Akira – chàng trai Nhật "trong ấm ngoài lạnh" – tình cờ thay cũng là người học trò của cha cô. Hành trình tìm cha, tìm sự thật về ông cũng là hành trình mà Hạ dần học cách tha thứ, trưởng thành và học cách yêu một người. Mình chỉ spoil đến đây thôi, bạn nào muốn biết hành trình đó diễn ra như thế nào thì hãy xem ngay nhé.

Có nhiều điều khiến mình yêu bộ phim này. Nhưng điều đầu tiên chắc chắn là về mặt hình ảnh. Với tông màu chủ đạo vàng cam và xanh, phim mang lại cảm giác ấm áp và bình yên kinh khủng. Coi phim là biết bà đạo diễn bả khó tính đến mức nào rồi =))). Phim làm chỉn chu từng chi tiết, từng góc máy và… cực đẹp. Ngay từ những phút đầu tiên mình đã phải thốt lên "Trời ơi má ơi, phim đẹp xỉu nganggg". Kiểu chỉ cần nhấn đại nút dừng phim ở bất kỳ cảnh nào rồi bỏ vô mấy câu deep deep kiểu gì cũng sẽ ra một tấm hình để đời.

Điều thứ hai là về kịch bản. Phim chẳng hề cố gắng nhồi nhét thông điệp gì đao to búa lớn, thề đấy. Chỉ là một kịch bản dung dị, nhẹ nhàng, mạch phim chầm chậm như dòng suối nhỏ, róc rách luồn qua khe đá. Ấy thế mà tinh tế và chỉn chu đến không ngờ. Không có một chi tiết thừa nào hết. Những điều nho nhỏ cài cắm trong phim như những chiếc lá trôi theo dòng suối rồi tụ lại ở cuối nguồn- cái kết. Bạn sẽ vỡ òa trong cảm xúc (hoặc là không). Sẽ học được một vài bài học nho nhỏ (hoặc là không). Nhưng bạn chắc chắn sẽ nhớ hoài không quên.

Mình cực thích những tiểu tiết trong phim. Từ những nét văn hóa Việt như gắp đồ ăn cho nhau thể hiện sự quan tâm, chấp nhận nhau là "người nhà". Đến việc thể hiện sự tinh tế của nam chính khi gọi một bát mì không hành cho Hạ vì anh biết cô không thích ăn hành… còn nhiều cái nữa cơ, mà viết nhiều thành ra spoil mất =))

Điều thứ ba là diễn xuất. Ui chao tớ đã bị đổ cái rầm trước sự nạnh nùng boi của Akira, sự nhiệt thành rực lửa của Nhật Hạ, sự dễ thương của chàng trai Việt đang làm thêm ở cửa hàng tiện lợi, đã rưng rưng nước mắt trước những phân cảnh cảm động của nghệ sĩ Công Ninh trong vai người cha và ti tỉ những con người không tên khác. Diễn xuất cũng như kịch bản phim, nhẹ nhàng tinh tế, hong có miếng giả trân nào hết trơn. Và cực đi vào lòng người.

Điều cuối cùng mà tớ thích là nhạc phim. Bạn ơi tin tớ đi, nếu chưa có thời gian xem phim, hãy kiếm một cái loa, ngồi một góc yên tĩnh nào đấy rồi bật "Nhắm Mắt Thấy Mùa Hè" của Nguyên Hà đi. Nhắm mắt lại và chill. Bạn sẽ thấy hiện ra là cả khung trời rộng lớn ngập tràn cảm xúc. Lòng bạn sẽ nhẹ bẫng như một chú chim và sẵn sàng vút lên theo cơn gió. Ui nói chung nhạc phim xuất sắc ơ mây zinh đỉnh của chóp luôn ấy.

Chừng ấy đã đủ lý do để bạn xem phim chưa? Tớ hứa là phim cực kỳ hay ấy. Nếu bạn đang cảm thấy lòng mình đang như ngọn núi lửa đang chực chờ bung trào, hãy thử xem phim rồi quay lại chia sẻ cho mình cảm nghĩ của bạn nhé. Riêng mình, xem xong phim mình thực sự cảm thấy được chữa lành. Những giây phút cuối của bộ phim cũng là giây phút lòng mình như vừa được gột rửa bởi một dòng nước mát. Cảm thấy thanh thản và yêu đời đến lạ lùng. Điều này thực sự hiếm hoi giữa một rừng kịch bản phim Việt hài nhảm, hài lố và phi logic đến nực cười gần đây mà tớ được xem. Hứa với mình, dừng bỏ qua bộ phim tuyệt vời này nhé.
-----------------------------------------------
LƯU Ý: Bài viết mang quan điểm và góc nhìn của chính bản thân mình. Nên chắc chắn không thể tránh khỏi việc mang cảm xúc và trải nghiệm cá nhân. Rất mong nhận được những suy nghĩ từ các bạn. Cảm ơn bạn đã đọc hết được đến những dòng này
#Review #MidNightInParis #MsDory
Yêu các bạn ❤

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn

POST ADS1

POST ADS 2